Chị khách rạo rực rỉ nước ướt nhẹp khi gặp anh thợ cơ khí đô con

Rồi tiếng ư ư giả tạo lại vang lên, chiếc xe tròng trành… -Em không còn là con gái
-Anh không quan trọng hoá vấn đề đó
-Nhưng….. Cuối cùng Nghĩa cũng tìm được một ả điếm già chở đến 1 bãi đất hoang vắng. -Anh về nhà em đi, gần đây thôi. -Em sẽ đi làm để chứa anh. Vũ nói nhỏ với bạn. Và chân Vũ bắt đầu run lên, đầu óc Vũ tê dại quay cuồng, mắt Vũ mờ nhạt, Vũ thót người, dương vật co giật không ngừng, khí bắn ra từng đợt như muốn tuôn cho hết những chất chứa của dồn nén ứ đọng. Nghiêm mặt cảnh cáo :
-Không đủ thì thôi, cấm chơi chạy. -Vũ. Nghĩa là lính lái xe, lần nào đi lấy tiếp liệu cũng xin cho Vũ theo bảo vệ. Vũ cong lưng, Vũ nhổm người, Quyên giang chân thật rộng, của Vũ to quá, Quyên thấy chật chội, cái gì đó tưng tức trong nàng làm cho nàng vật vã quay quắt. Vũ ngửa cổ chịu đựng thứ cực hình kỳ lạ. Vũ không biết, không cần biết, Vũ bụm miệng Quyên vì nàng đang rú lên hoang dại, tay Vũ bóp trên ngực Quyên như không cảm thấy hả cơn thèm, Vũ vòng tay cho xuống dưới, đút ngón tay vào cửa mình Quyên ướt nhầy nhụa, đút vào bằng cả hai ngón, rồi ba ngón trong khi hai chân, hai mông Vũ nắc liên hồi. -Anh đào ngũ đi anh Vũ. Cảm giác nóng bỏng đốt cháy Quyên.